cạn ly rồi
CẠN LY RỒI!
Cứ ngỡ rằng khi say là quên hết
Những đau buồn quên hết nỗi cô đơn
Ai biết được khi say là lúc tỉnh
Càng say nhiều lòng càng thấy quạnh hiêu
Rượu đắng bơ môi..hay lệ đắng trong tim
Niềm hạnh phúc sao em mãi kím tìm
Một ly này..mong cho mình quên hết
Những yêu thương đã trao trọn cho người
Ly thứ hai..mong long thôi thấy nhớ
Ly thứ ba..thôi nhé! Chớ mọng mơ
Ly thứ tư... Buồn ơi! Thôi dừng lại
Ly thứ năm.. Uống cạn hết xót xa
Ly thứ sáu rồi đến ly thứ bẩy
Ly tám rồi! Sao vẫn cứ mong ai
Ly thứ chín sầu ơi! Sao sống dậy
Ly thứ mười bỗng nước mắt chợt rơi
Cầm chai rượu trong tay mình bóp chặc
Cạn chai này xin cho chút bình yên
Có phải chăng? Yêu thương là số duyên
Mà sao lại làm tim đau quặn thắc
Ly mười một uống phạt mình ngu dại
Yêu một người không phải của ta
Ly kế tiếp hận mình cho tất cả
Con tim này lẫn thể xác hồn nhiên
Cho tất cả cuộc đời và mạng sống
Hết thật rồi ! Để nhận được gì đâu
Hay chỉ có oán hận mối tình đầu
Đời ngan trái hay tại mình ngu dại
Ly mười ba uống cho mình mạnh mẻ
Sao bỗng nhiên thân xác rả rời
Ly mười bốn ta say rồi đấy nhỉ
Uống ly này mong giấc ngủ nghìn thu
Ly mười sáu trời ơi! Con thất bại
Chết không đành mà sống cũng không xong
Rượu sắp cạn sao tình không cạn
Buồn vẫn còn mà rượu sắp cạn ly
Ly mười bẩy mong sao đời thấu hiểu
Trái tim này băng giá vẫn còn yêu
Để vì đâu mình phải đắng cay nhiều
Yêu không thể mà quên đi không được
Ly mười tám rượu ơi! Mi nỡ cạn
Hết chai rồi! Ta vẫn mình ta
Nắm chặt tay tự nhủ lòng không được
Khóc vì người không đáng để mình yêu
Đêm khuya quá chỉ thấy nỗi quạnh hiêu
Cắn môi trách sao mình còn hi vọng
Cầm dao trên tay tự hiểu mình ngu dại
Ta chết rồi liệu người có yêu ta?
Đặt bàn tay lên tim và tự nhủ
Nhân gian này đâu thiếu kẻ yêu ta..