không kịp nữa rồi
KHÔNG KỊP NỮA RỒI
Bão tố ai ngờ giữa biển xanh
Thuyền kia ngược gió dữ không lành
Bao người hoảng loạn tâm nào tỉnh
Khối kẻ quay cuồng dạ chẳng thanh
Sóng cuộn nghiêng mình dồn dập cửa
Triều đưa đẩy mạn bập bênh thành
Giông tràn họa đến như là mệnh
Phận số trêu đùa thật mỏng manh.
LÊ NGỌC DŨNG