ngó tới nhìn lui
Ngồi buồn, đứng dậy nhìn quanh
thấy lêu bêu thấy lênh đênh nỗi đời
thấy ngày xưa giữa trùng khơi
thấy hôm nay đã xa vời ước mong
giật mình đứng giữa hư không
giữa bao la giữa rêu rong nẻo về…
ngó lui ngó tới bốn bề
thấy nghiêng nghiêng một não nề thân tôi.
Hùng Vĩnh Phước