vô đề 5
Vô tình cách một triền đê
Chiều thu ngày ấy ngõ về nhà em
Vô tình biết mặt rồi quen
Rồi thương .. rồi nhớ .. rồi gen… một mình
Em cười tà áo trắng xinh
Môi duyên hé một lời tình vu vơ
Ta về ướp một câu thơ
Gửi vành trăng khuyết dại khờ ngàn năm.
Vĩnh Tường 2002
Lê Gia Hoài