nương đây mà…
Nương Đây Mà…
Ô kìa! Giọng nói rất thân quen
Khắc đậm trong tim tự thuở nào
Giờ khúc êm đềm xưa trở lại
Khiến lòng ta bỗng thấy nao nao!...
Dưới bóng đêm đen tiến lại gần
Kỷ nhìn kiều diễm đó là ai…
Ơ…Ơ…Sao thấy như giông giống
Nương Tử! Vợ hiền! Có phải đây?
Cũng nầy vóc ngọc, nét đan thanh
Suối biếc long lanh đượm chút buồn
Mái xỏa nhung huyền lay trước gió
Làn hương da thịt của người thương…
Hồn Nương! Bạn ngọc thật đây mà
Đã mấy trăng rồi dưới cõi âm
Kẻ ở, người đi, rồi lại kiếm…
Vạn sầu, tấc dạ cứ bâng khuâng….
Anh nhớ thương mình, nhớ lắm ơi
Lạc dòng nhân thế mãi chơi vơi
Đêm đêm hồn xuất theo mây gió
Khuây khỏa niềm đau giữa cuộc đời…..
27/4/2018
Nguyễn Thành Sáng