tiễn trăng
TIỄN TRĂNG
Đàn khuya văng vẳng xót xa đời
Chăn chiếu bây giờ chẳng ấm hơi
Vẫn thấy trăng về qua tiếng nhạc
Mà sao nguyệt khúc rối tơi bời
Trên phiến môi hoang đẫm lệ buồn
Cho dòng nhung nhớ dạt dào tuôn
Vầng trăng theo nước về đâu đó
Lạnh lẽo sông mơ lạnh suối nguồn
Vườn mộng tần ngần sương phủ quanh
Hồn trăng dan díu nép sau mành
Đêm ơi thôi mãi màu đen tối
Vắng bóng trăng soi... mộng cũng đành
Tiễn trăng mây trắng vấn tang sầu
Ngơ ngác theo dòng trôi mãi đâu
Vườn xưa ong bướm không về nữa
Một đóa hồng hoa nhạt nhẽo mầu
Đến nay thì đã ứng câu nguyền
Trăng gió hoang đàng khi bén duyên
Miên viễn bao dòng quên thệ ước
Sông đêm lạnh lẽo bóng con thuyền.
Thiet Duong _20.4.2013