khúc nghê thường
KHÚC NGHÊ THƯỜNG
Làm sao nói chuyện đôi mình riêng lẻ
Đến thơ tình chẳng thể tách rời tên
Bởi tình yêu như màu nhiệm uy quyền
Xin đừng để sóng dâng sầu chan chứa
Lời dịu ngọt hôm nào anh đã hứa
Nắm tay em đi giữa ráng trời chiều
Sợi tơ hồng chẳng đứt đoạn thương yêu
Mong mỗi sớm đọng thêm nhiều hạt nhớ
Rất có thể từ kiếp nào duyên nợ.
Mà đọa đày mấy thuở bước tìm nhau
Đóa tình này xin đượm mãi ngàn sau
Mây gặp sóng lướt dạt dào cung mộng
Hồ nước mắt giọt sầu còn lắng đọng
Phút chạnh lòng theo sóng cuộn ra khơi
Biển chòng chành cho nỗi nhớ chơi vơi
Dòng lo lắng nhỡ thuyền rời bến ái
Đời vẫn thế dẫu còn nhiều trở ngại
Đóa hoa yêu sẽ mãi chẳng phai màu
Biển ngàn năm xao xuyến mối tình đầu
Thì sóng mộng cứ dâng trào say đắm
Ngày hạnh phúc còn bao mùa thăm thẳm
Mà men tình sưởi ấm cả trời thương
Dòng sông thơ ngấp nghé cửa thiên đường
Nghe dìu dặt khúc nghê thường êm ái.
TDST _27/5/2014