bến giăng sầu
BẾN GIĂNG SẦU
MƯỜI thu bể lặng khói giăng nhòa
MỘT thuở ân nồng đã quá xa
Hẹn ấy TRĂM mùa đâu giữ bởi
Thề kia VẠN tiếng cũng quên và
ĐÔI đường rẽ bước thơ hờn mộng
NỬA bóng soi dòng nguyệt dỗi ta
Tháng rộng NĂM dài trong ảo não
Sầu TƯ xóa mãi chẳng tan hòa.
Thiet Duong _11/6/2017