nỗi đau hoài đọng
Có những lúc âu sầu lặng lẽ
Chỉ riêng mình quạnh quẻ trong đêm
Sương mù rơi rớt bên thềm
Lòng buồn nặng trĩu môi mềm chát chua.
Trong bóng tối gió lùa khe cửa
Ngồi âm thầm tựa cửa ngóng trông
Người ơi có hiểu cho lòng
Trái tim nhỏ lệ mênh mông tình sầu.
Chỉ còn lại nỗi đau sâu thẳm
Bao tháng ngày ướt đẫm dòng ngâu
Màn đêm tăm tối một màu
Tim ta cào xé nát nhàu có hay.
Sao lại nở đọa đày tôi mãi
Nữa cuộc đời hoang dại đau thương
Hết rồi giấc mộng uyên ương
Người xa khuất nẻo đôi đường phân li.
1/5/2017