ca dao 17
Nước đục đừng trách đôi khi
Lòng người thì vẫn đôi khi mịt mù
**
Gửi nào trên đất đâu ai
Chim nào biết lội cá nào biết bay
**
Mây nào không gió cũng bay
Người không chè rượu vẫn say cuộc tình
**
Lươn khôn ở vũng đất lầy
Người khôn tránh khỏi chua cay nặng lời
**
Có thương mới biết chiều nhau
Có đau mới biết lòng người gần xa
**
Có vui thì thấy bạn nhiều
Có xui mới biết lòng người ai thương
**
Xuân sang duyên bóng cây cành
Hết xuân rồi lại cũng đành rụng rơi
**
Qua cầu đừng rút ván theo
Để đến khi nghèo vẫn còn người thương
**
Thắp nhang mâm cúng cầu xin
Được theo ước vọng bỏ quên cúng thờ
**
Yên hương ai dẫn đường đi
Duyên đời ai dẫn cho về với nhau
Bài này đã được xem 781 lần
|
Người đăng:
|
mongtho
|
|
|