*** nắng chiều ***
*** NẮNG CHIỀU ***
Thơ: Phạm Thanh Hà
Người đi ngõ vắng tái tê chiều
Dạo bước phiêu bồng tới cõi yêu
Bảng lảng bên sông mờ bóng liễu
Mơ màng dưới xóm vẳng cung tiêu
Mắt trông vời vợi đàn chim sếu
Lòng nhớ ngẩn ngơ mấy đoạn Kiều
Rạng rỡ vầng dương còn tỏa chiếu
Ru hồn lặng lẽ gió chiều xiêu.
°°°°°°°°°°°°
Nắng có còn vương giữa buổi kỉ chiều
Đưa người về tới cõi mơ yêu
Bên sông mờ bóng đôi nhành liễu
Dưới bãi lặng hồn một tiếng tiêu
Mắt dõi trông vời bao cánh sếu
Lòng chờ đợi vọng mấy câu Kiều
Bên đời rực rỡ vầng dương chiếu
Lặng lẽ giữa dòng con nước xiêu
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
CHIỀU BUỒN TRÊN BIỂN
(Cảm tác)
Tg: Minh Hau Nguyen
Nắng rụng vàng hoe nhạt buổi chiều
Mây sà xám xịt hắt hoang liêu
Dã tràng đụn cát sầu tiu nghỉu
Bãi biển u hoài vắng bóng...nghêu
Vỏ ốc lạc loài nằm thiu thỉu
Con cua lẻ bạn đứng buồn hiu
Lang thang một kẻ tình nhân...thiếu
Gió lạnh lùng se buốt lạnh nhiều