bức thơ tình
BỨC THƠ TÌNH
Em buồn bã nhìn mây trời bãng lãng
Bức thơ tình không biết gởi về đâu
Phương trời xa Văn Quân nàng nghe thấu
Đàn Tương Như thôi gãy khúc Phượng cầu
Sẽ không còn ngồi đợi dưới trời Ngâu
Hồn tha thẩn đi muôn nơi khắp nẻo
Tiếng đàn khuya trong đêm ngưng rắc réo
Vì từ nay ta đã có nhau rồi
Tháng năm dài không vắng vẻ đơn côi
Không lạnh lẽo với một hình một bóng
THƠ em sẽ dệt thêm nhiều chiếc võng
Mắc trên đường theo những dấu chân anh
Bước viễn hành có gió mát trăng thanh
Cho thi sĩ làm thơ và ngắm cảnh
Trên chiếc võng màu vàng tơ óng ánh
Thêu tên chàng bằng đường chỉ tình yêu
Thêu tên em màu đỏ ráng mây chiều
Mượn tinh tú chiếu hào quang rực sáng
Xin Nam Tào kéo dài thêm ngày tháng
Sửa sổ sanh cho đến tận ngàn năm
Để đôi ta đi khắp nẻo đường trần
Hàn gắn lại bao cuộc tình tan vỡ
Đem no ấm cho cảnh đời cơ nhỡ
Đốt đèn thơ soi những lối đi về
Gọi hồn ai thất thểu chốn trầm mê
Vui an lạc trở về nơi trần thế
Niềm hạnh phúc ngập tràn ta cùng kể
BỨC THƠ TÌNH cả trời đất đều nghe
Thiên Lý
2016
Bài này đã được xem 1458 lần
|
Người đăng:
|
Thiên Lý
|
|
|