nuối cả trời mơ
NUỐI CẢ TRỜI MƠ
Thanh Hà
Bao chiều lặng ngóng ở bờ sông
Đợi kẻ mình yêu đã lấy chồng
Bướm giận tình xưa lòng chẳng nhớ
Hoa hờn ái cũ dạ nào trông
Đành chôn kỉ niệm mơ vừa chớm
Phải vứt niềm riêng mộng đã nồng
Để ngõ đi về chung nắng hạ
Bây chừ chỉ ngập bão mùa giông
&&&&&&&&&&&&&&