cung đàn thương
CUNG ĐÀN THƯƠNG
Hà Thanh
Non thề thuở ấy cũng đành thôi
Bãi cạn dòng vơi gió ngủ rồi
Để lạnh lùng tim sầu đó trỗi
Cho nhòa nhạt má tủi này trôi
Trời mơ phủ ngập mây tìm lối
Ngõ mộng tràn giăng nắng bỏ đồi
Ngỡ tiếng đàn thương người chẳng vội
Cung buồn nức nở mãi lòng tôi.