ngẩn thật rồi
NGẨN THẬT RỒI
Tình xưa đã cạn nát tan lòng
Hạ cũng phai mờ bước chuyển đông
Mỗi buổi chờ mong còn nghịch sóng
Nhiều khi ngóng đợi phải buông dòng
Hương tàn sắc nhạt nơi triền mỏng
Phận hẩm duyên lờ giữa nét cong
Trước cảnh đìu hiu lời vỡ ngọng
Phòng khuya lạnh lẽo chẳng hương nồng.
Lê Ngọc Dũng