thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (50)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (50)
TÌNH VỠ
Trời ảm đạm núi rừng hoang vắng
Tiếng tiêu sầu mặn đắng Hồn Nương
Vạc kêu trăng rũ chán chường
Tình tơ vướng bận chỉ hường ngổn ngang
Gió thổi lạnh buông màn da diết
Mảnh tình buồn mãi miết đong đưa
Mây giăng rỉ rả giọt mưa
Chuốt bao khổ luỵ mới vừa lòng Lang
Đành khép lại tơ vàng một thuở
Mộng sánh đôi nức nỡ vọng chờ
Trần tình lỗi nhịp chơ vơ
Ưu tư khắc khoải tim giờ nhói đau!...
T.M
Nghe Buồn Nhớ Nhau
Hồn Nương ơi! Đôi bờ cách biệt
Thương thật nhiều nhưng biết nói sao
Nên đành phải nén vào sâu
Non thề biển hẹn, những câu ân tình
Dòng sông xa cánh thuyền lỡ chuyến
Chẳng kịp về, đậu bến chiều nay
Vấn vương, lưu luyến hình ai
Tái tê da diết, đoạn đoài tâm tư
Đêm dỗ giấc thả mơ tìm gặp
Ngọn lửa hồng sưởi ấm niềm thương
Vơi đi giá lạnh hàn sương…
Để rồi tỉnh mộng. nghe buồn nhớ nhau…
NTS