ánh chiều
Ánh chiều
Hôm nay nhặt ánh chiều vàng
Đem về Facebook cho nàng ngâm thơ
Vần thơ chiều, gió mộng mơ.
Nắng đi thong thả, bơ phờ tóc anh
Dẫu hè thắm lá màu xanh
Đôi chân đã mỏi, mình đành nghỉ ngơi
Em dựa, mình thấy thảnh thơi
Để cho ta biết trong đời cần nhau
Đời người có trước có sau
Sáng trưa tươi trẻ,chiều lâu xuống màu
Ngẫm đời tình nghĩa ân sâu
Trăm năm biết có,trọn câu “Ân tình”
Bây giờ,vẫn hai đứa mình
Vẫn mây ,vẫn gío, vẫn tình như ai
Vẫn bài vẫn bạc lai rai
Thăm con cùng cháu,vẫn hai đứa mình
CH2