thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (69)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (69)
Lỡ Làng Xót Xa
Ai nỡ gieo chi cảnh lỡ làng
Để em trời ấy bóng lang thang
Còn anh ôm trọn bầu tê tái
Thương nhớ trăng vàng vội vỡ tan!
Hỡi ôi! yêu dấu thuở năm nao
Bỗng chốc ngày kia “lạc chỗ nào”
Và kẻ say tình lay điệp khúc
Trở thành ngọn gió “khuất vào đâu”
Đường đời đôi ngả rẽ chia xa
Nguyệt tỏa long lanh hóa nguyệt tà
Bến mộng trăm hồng dần hé nhụy
Biến chiều thu quạnh rũ hàng hoa
Hãy khóc đi em! Khóc thật nhiều
Những gì đau đớn chứa bao nhiêu
Được loang theo nước trào ra khóe
Rơi rụng chìm sâu dưới ngọn khều!
Bởi anh nay đã có vườn thơ
Cây trái sum sê dọc mé bờ
Có nhạc, có đàn vui réo rắt
Có niềm ước vọng thả khung mơ
Còn em thui thủi sớm chiều hôm
Muốn vói bàn tay nắm chiếc đờn
Nhưng đã đứt rồi luôn mấy sợi
Làm sao khuây khỏa nỗi cô đơn
Em cứ khóc đi! Khóc nữa đi
Để mai, để mốt chẳng còn chi
Người thương tha thiết từ năm ấy
Va đá giờ đây…lạc lối về…
NTS
Nhỏ Lệ
Mộng điệp vì đâu nhạt sắc màu
Ái ân thề hẹn vội tan mau
Đắm say thương nhớ giờ hư ảo
Một thuở luyến lưu hoá bể sầu
Gió lộng đêm tàn rũ suối mây
Thuyền tình lệch lối bỡi vì ai
Ưu tư héo hắt hồn thơ thẩn
Lụng phím tơ chùng nhỏ lệ cay...
T.M