thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (85)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (85)
Thương Vợ
Bửa nay bà xã của tui
Lại đòi tiếp tục cá hồi kho khô
Trời ơi! Ăn chẳng có vô
Vậy mà bả lại…Mình ơi em thèm!
Giả đò làm bộ lặng yên
Bước lại đằng tủ lấy kềm nhổ đinh
Ở trong bụng cứ phập phồng
Sợ vợ nói nữa…cho lòng tái tê
Ai dè bả vẫn kéo lê
Tấm thân một tạ cận kề nỉ non
Chồng à! Em lỡ… khá tròn
Phải kiêng món nước mới còn…tặng anh
Hỡi ôi! Mình thì ốm tong
Bụng dạ khô hóc lại ròng khô khan
Thôi thì bởi quá yêu nàng
Ở trong túi áo… mấy ngàn đó em!...
“Thơ vui”
NTS
THƯƠNG CHỒNG
Ngoài kia trời đã nhá nhem
Vợ hỏng có thèm món cá nữa đâu
Mình vào bận áo cho mau
Đèo em ra quán ở sau mái đình
Mần gì có một chiếc đinh
Đã qua mấy tiếng mà mình chửa xong
Chồng ơi lè lẹ mình dong
Kẻo mà tới trễ là không có bàn
Ăn xong cuốc bộ tàn tàn
Hóng gió mây ngàn thưởng thức trăng hoa
Khung trời chỉ có đôi ta
Ôm chồng đắm đuối cỏ hoa thẹn thùng
Nồi nào vừa vặn nấp vung
Phu thê gắn bó cả vùng khen hay
Thảnh thơi vui thú đó đây
Rảnh rỗi vườn mộng trồng cây, ươm mầm
Đắng cay có vợ có chồng
Mãi mãi đồng lòng tát cạn biển đông....
T.M