🍓khung trời nhớ🍓
🍓KHUNG TRỜI NHỚ🍓
Chẳng biết từ đâu những sợi buồn
Thơ về rũ vận cứ trào tuôn
Tay ngừng bắt chữ lòng không muốn
Bởi vậy mà ra cả cội nguồn.
*
Giờ đây tóc bạc đã ươm màu
Thấm thoát xuân nồng vội lướt mau
Phượng đỏ bừng lên dường sắc máu
Hè sang lại tủi..bến không tàu...
*
Đã hết xong rồi tuổi mộng mơ
Còn đâu má thắm để mong chờ
Ngày xưa chẳng hẹn đành thôi lỡ..
Khoảnh khắc thơ về dạ ngẩn ngơ..
*
Vì sao viết mãi chuyện xa vời
Dĩ dãng trông kìa tựa biển khơi
Sóng vỗ hoà tan từng nhịp tới
Ngàn muôn cát mịn chảy bên đời...
*
Lãng mạn chi rồi viết nữa đây
Bao năm tháng cũ mộng hao gầy
Làm sao trở lại thời xuân ấy
Uổng phí tâm dồn mắt đỏ ngây...
*
Người xa mất dạng biết đâu tìm
Biển vắng u hoài dõi cánh chim
Bảng lảng mây buồn giăng sắc tím
Chiều buông bóng tắt ngõ im lìm ...
*
Thôi thì chấp nhận cho tim
An lành cuộc sống ba chìm ngược xuôi...
-N3-Nguyễn Ngọc René🍓 - Paris - 29/06/2018