thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (97)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (97)
ĐÔNG TẢN MẠN
Gió lay réo rắt sắc Đông
Sao mờ trăng lặn phòng không đêm trường
Đèn khuya cô ảnh vấn vương
Nhớ ai suối lệ chán chường bơ vơ
Bên song ủ rũ thẫn thờ
Cung thương phím bặt đường tơ rối bời
Dạ nghe lưu luyến chơi vơi
Sầu dâng mắt biếc một trời nhớ nhung
Xa xôi cách trở nghìn trùng
Duyên trôi rời rạc tương phùng với ai
Tuyết rơi ướt đẫm vai gầy
Tình thơ văng vẳng u hoài ngàn năm......
T.M
Nỗi Niềm Chơi Vơi
Lắng nghe loáng thoáng tiếng đàn
Âm vang não nuột kéo ngàn sợi đau
Trăng thu nhạt ánh rải sầu
Hồn sương giá lạnh, nghẹn ngào gió lay
Tấc lòng biết tỏ cùng ai
Vấn vương, lưu luyến chuỗi ngày…không tên
Xa xăm ảo ảnh bóng hình
Từng hồi ẩn hiện, bồng bềnh mơ đan
Canh khuya trở giấc ngỡ ngàng
Tái tê, da diết đôi hàng lệ rơi
Bước chân thầm lặng cuộc đời
Giữa bề quạnh quẽ, chơi vơi nỗi niềm...
NTS