thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (103)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (103)
Em Nhớ Anh
Chầm chậm hạt sương buông
Đong đưa se sắt buồn
Sợi tình nghiêng ngả chợt tuôn
Trăng trôi lơ lửng trải luồn áng mây
Dằng dặc bóng hình ai
Da diết nỗi u hoài
Tơ vương vướng bận trang đài
Não nề canh cánh dặm dài xót xa
Nỉ non lệ nhạt nhoà
Hắt hiu rặng cỏ hoa
Yêu anh tha thiết đậm đà
Vắng nhau một khắc sao mà bơ vơ
Mênh mang tím giấc mơ
Gió lộng rũ xa mờ
Anh ơi sao nỡ hững hờ
Dáng cô thiếu nữ đợi chờ ngóng trông
Gởi hồn về khoảng không
Dạt dào má ửng hồng
Đêm tàn hoài niệm mênh mông
Nụ hồng đêm ấy quyện lòng lâng lâng
Nhớ anh dạ bâng khuâng
Nghèn nghẹn tủi duyên phần
Cô đơn trĩu nặng gót chân
Bần thần thầm gọi vạn lần tên anh...
T.M
Anh Cũng Nhớ Em
Trời đêm nay vắng lặng
Cảm thấy nỗi bâng khuâng
Thả lòng hướng vọng xa xăm
Vấn vương, lưu luyến ngập tràn tâm tư…
Tìm vơi bớt thẫn thờ
Nắn nót mấy vần thơ
Hốt sương đọng lá quanh bờ
Trải lên mảng trắng, vật vờ bóng ai
Loáng thoáng ở đâu đây
Nỉ non điệp khúc hoài
Hỡi người yêu dấu có hay
Tình anh một ánh trăng đầy tặng em
Và rồi cứ mỗi đêm
Lặng lẽ ở bên thềm
Nụ cười, ánh mắt… thuyền quyên
Chập chờn ẩn hiện, miên man, dập dồn
Du dương khúc nhạc đờn
Dào dạt tận tâm hồn…
Để thương để nhớ từng cơn
Ngậm ngùi da diết ôm tròn đớn đau
Bởi muốn bước qua cầu
Về bên ấy gặp nhau
Nhưng ơi! Chẳng biết làm sao
Khi kia nhịp đã tự nào gãy đôi….
NTS