thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (105)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (105)
Nỗi Nhớ Mênh Mông
Đêm đối bóng miên man nỗi nhớ
Tiếng tơ lòng nức nở chàng ơi
Cung tình lạc lõng chơi vơi
Gió luồn song cửa rối bời gối chăn
Hồn nửa mảnh muôn phần da diết
Chốn khuê phòng ngã nghiệt tình sâu
Tương tư thiếp cạn chén sầu
Con tim héo hắt bạc màu tóc tơ
Trăng rụng xuống bơ vơ giá lạnh
Luống u hoài canh cánh thâu đêm
Đớn đau đọng hạt nỗi niềm
Tơ vương khắc khoải riêng em lặng thầm
Tiếng đàn khởi điệu trầm cung bổng
Khúc bi ai khuấy động non ngàn
Rừng phong mây rũ sương loang
Mộng yêu mờ nhạt võ vàng duyên xa
Ôm thương nhớ lệ nhoà thờ thẫn
Xót đắng lòng lận đận sợi tơ
Hồn linh lạc giữa trời mơ
Muộn sầu thất thểu vần thơ nửa dòng.....
12/4/2018
Tam Muội
Nỗi Buồn Mênh Mông
Nàng bên ấy bềnh bồng nỗi nhớ
Lặng lẽ ngồi, trăn trở sầu ai
Tấc lòng hướng vọng trời mây
Nỗi niềm héo hắt, đoạn đoài xót xa…
Từ sâu thẳm ngân nga điệp khúc
Bao ảnh hình từng phút trồi lên
Thiết tha! Ôi mối duyên tình
Lại đành thui thủi riêng mình lẻ loi
Để quạnh quẽ, ngậm ngùi u ẩn
Sớm trưa chiều thơ thẩn chơ vơ
Mỏi mòn canh vắng chìm mơ
Khung mờ le lói, vật vờ bóng thu…
Còn ở ta mịt mù lam khói
Dưới ráng tà phủ lối chân đơn
Hồn thương trước mặt chập chờn
Xoa em chẳng được… từng cơn não nề
Yêu da diết ánh thề vạn kỷ
Cứ mãi hoài âm ỉ vấn vương
Đêm đêm thao thức nhìn sương
Bao nhiêu giọt nhỏ, bao buồn bấy nhiêu…
13/4/2018
Nguyễn Thành Sáng