thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (108)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (108)
Khúc Trầm Tâm Sự
Đêm tàn quạnh quẽ thấy chơi vơi
Bỗng chốc vầng mây phủ bóng rồi
Giọt luyến, giọt lưu chưa uống cạn
Sao lòng khắc khoải nỗi sầu tơi!
Ai biết rằng yêu để vướng buồn
Trăng trời chếch bóng, giọt sương buông
Cho đêm giá lạnh bầu thao thức
Sợi nhớ, sợi thương kéo mảnh hồn
Khuya nay vắng lặng , lời non nỉ
Có thấy đâu đây thoáng lạnh lùng
Giọt thắm, men nồng tình mộng tưởng
Sao như đọng lại nỗi niềm dâng
Có biết ngàn yêu để thấm đau
Trăng xa khuất bóng, gió mang sầu
Chim kêu, vượn hú rơi não nuột
Canh cánh nỗi niềm biết gửi đâu
Rồi đây năm tháng trong hoang tạnh
Một tấm hồn thương mãi ngọt lành
Trọn gói trăng yêu cùng mộng thắm?
Hay chiều ánh nhạt phủ non xanh!
Cho cung buồn bã niềm tư lự
Nước lững lờ trôi bóng dật dờ
Lặng lẽ con đò xuôi sóng nước
Ngàn khơi diệu vợi một xa xôi!
Nguyễn Thành Sáng
BÊN NHAU MÃI NHÉ
Mình yêu ơi! bớt cơn buồn bã
Xót hồn thơ lã chã châu loang
Dù duyên nghịch cảnh đôi đàng
Đắng cay trắc trở dạ càng yêu anh
Gió len cửa voan mành lay nhẹ
Chốn khuê phòng khe khẻ lời thương
Nồng nàn tha thiết vấn vương
Đợi ngày hội ngộ miên trường sánh đôi
Vầng dương tỏa nhuộm đồi hoa cỏ
Gởi áng mây khúc tỏ tình chung
Nhạn nam én bắc nghìn trùng
Xoải cánh tương phùng trải mộng thuyền du
Thuyền xuôi mái vi vu đầu đỉnh
Em với mình hằng vĩnh có nhau
Trăng kia dẫu nhạt ánh hào
Hồn yêu vẫn mãi dạt dào thiên thu..
Tam Muội