“cơm nhà” xơi thôi!
“Cơm Nhà” Xơi Thôi!
(Thơ vui)
Nghe em khảy tiếng đờn
Âm thanh trổi dập dồn
Chẳng còn êm ả nỉ non
Như thời ấm áp dưới tròn mảnh trăng!
Giây phút chạnh tần ngần
Trong lòng gợn xốn xang
Âm thầm bước lẹ qua đàng
Lần tìm quán nhậu tàng tàng chút say
Say cho bớt u hoài
Vì gặp nhằm ớt cay
Từ nay bốc cháy dạ dày
Khiến tui chẳng thể tung bay giữa trời
Hỡi ôi! Hỡi trời ơi
Giờ thấy khổ thật rồi
Mới vừa “đá bóng” tí thôi
Bị ghèn sư tử văng rơi đầy mình
Buồn buồn nén lặng thinh…
Chợt nhớ chuyện đôi mình
Năm xưa dưới ánh lung linh
Đến nơi hò hẹn, anh rình đợi em
Cứ mãi ở trong tim
Nhúc nhích hoài hổng yên
“Ai kia” như bóng con thuyền
Nếu nay hông lướt chắc duyên tiêu tùng
Rầu rầu nghĩ mông lung
Chợt thấy em sùng sùng
Kiếm tìm dáo dác khắp vùng
Mắt nai toé lửa hừng hừng đảo quanh…
Kỷ niệm thuở tình xanh
Bỗng sống lại lòng anh…
Thì ra bởi trái đơm cành
Thời gian trĩu nặng, rung rinh trước lùa…
Xị nầy cạn cũng vừa
Cảm thấu nỗi đậm đà
Vì thương mới vậy đó mà
Từ nay anh nguyện “cơm nhà” xơi thôi!
10/7/2018
Nguyễn Thành Sáng