người đến muôn...
Người Đến Muôn...
Bóng đổ chiều loang nhạt sắc màu
Cõi hồn tan nát bỡi vì đâu
Dây tơ đứt đoạn tim nghèn nghẹn
Trách Nguyệt gieo chi lỗi nhịp cầu
Tưởng xây mộng thắm mối tơ vương
Nào biết duyên rời, lệ nhỏ sương
Trót lỡ vương mang người đến muộn
Thôi đành khép nụ, giữ làn hương
Anh hỡi đừng buồn chớ ủ ê
Phố chiều lặng lẽ, bước chân đi
Hãy nghe gió thổi, nhìn mây giạt
Khuây khỏa u sầu, nỗi tái tê
Chỉ còn mộng mị với mơ hoa
Mới có đêm trăng trải ánh ngà
Mới có vườn hồng trăm đóa nở
Êm đềm, ngào ngạt tặng đôi ta
Thời gian rồi cũng sẽ dần quen
Đom đóm, lân tinh thế ngọn đèn
Ảm đạm, đìu hiu, bờ cát trắng
Thay bằng khúc nhạc của con tim…
17/4/2018
Đồng tác giả
Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội