tự áng
TỰ ÁNG
Còn vương kiếp nợ kẻ phong trần
Chỉ mãi u buồn khắc mộng vân
Lắm chặng dầm mưa đời mãi bẩn
Nhiều khi dãi nắng trí luôn bần
Rơi từng nỗi tủi làm phai phận
Nhặt những cơn sầu phủ nát ân
Sẽ buộc ràng vai đường chỉ cấn
Rồi chia vạn mảnh khó đôi phần.
Lê Ngọc Dũng