mộng có thành không
MỘNG CÓ THÀNH KHÔNG
Khoang lòng vụn vỡ khóc vào đêm
Bởi gió vờn trăng quạnh nẫu thềm
Khiến cảnh âu sầu duyên ngột mãi
Xoay dòng lạnh lẽo mắt cuồng thêm
Thầm nâng chén rượu lùa ân mỏng
Lặng viết bài thơ gởi nghĩa mềm
Tĩnh mịch thư phòng hơi thở dốc
Mong hoài sẽ được mảnh tình êm.
Lê Ngọc Dũng