giận nhau
Có đâu hẹn mà trăng về trước ngõ
Ánh vàng tan lọn gió cũng sang mùa
Chiếc lá rơi trong giọt nắng vàng thưa
Chiều tím lại hương vừa đan thương nhớ
Đêm trỡ giấc giọt sương đong ngờ ngợ
Bóng đêm nghiêng rơi vỡ gót hiu buồn
Rượu đôi bầu ngâm men khát nụ hôn
Ta uống cạn tìm nguồn thơ côi cút
Em không nói để trời mây hẫng hụt
Lá mang sầu vàng ngút ngát tàng cây
Đôi mắt đêm rưng lệ ướt vai gầy
Mưa ngẫm nghĩ mắc đầy nơi vạt áo
Khi hờn giận em là thu hay bão
Đất đau buồn sông tháo hết nguồn trôi
Hồn thơ tan mây thấp thỏm đứng ngồi
Men rượu nặng trên môi người trầm tưởng
Đây lời hứa bên chiều rơi độ lượng
Sợi duyên tình se buộc mối tơ vương
Để tin yêu qua giông tố miên trường
Âu nào phải vô thường mà có được
Đêm đã tối nỗi buồn sâu vio ngưỡng
Với tay tìm đâu vẹn hết hương xưa
Chỉ thêm buồn đẫm ướt dưới cơn mưa
Ta nuốt cả một tâm hồn đầy máu
Bài này đã được xem 960 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|