Poem logo
Poem logo

đất sóc nhớ thương đong đầy

Sóc Trăng em gái hiền hòa,
Ánh mắt em bao năm sao vẫn dịu dàng,
Con người mộc mạc miền Tây,
Điệu hát Lâm Thôn thổn thức lòng ai.

Diễm lệ, cổ kính ngôi chùa
Chùa Dơi vàng rực, kiến trúc cổ xưa,
Bao nhiêu thắng cảnh chùa chiền,
Hòa mình tô vàng giữa ngàn cây xanh.

Trăng trôi soi bóng Ngã Năm,
Sông nước Hâu Giang về ngang bến đợi.
Một lần về lại miền Tây,
Ghé qua đất Sóc, nhớ thương đong đầy…

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm