phận nghèo
PHẬN NGHÈO
Phận nghèo anh chẳng có chi
Áo quần tơi tả cũng vì khó khăn
Trải bao mưa nắng nhọc nhằn
Mà sao đời vẫn thiếu ăn từng ngày
Lòng thì rạo rực đắm say
Mê nàng thôn nữ tóc mây má hồng
Nhưng mà túi lại trống không
Tiền anh chẳng có một đồng mua hoa
Nay đành bắt trộm con gà
Của bên hàng xóm làm quà tặng em
Ở luôn tới lúc lên đèn
Một đêm hai đứa buông rèm tỉ tê
Hứa mai sẽ rước em về
Gà ăn thoải mái hả hê cả đời!
Tocngan.HYTV(15/7/2018)