thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (133)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (133)
Hương Yêu Vẫn Mải Đậm Đà
Trừ khi biển cạn núi mòn
Trăng khuyết chẳng tròn, gió lặng trần gian
Thì tim sẽ hết nồng nàn
Tan theo mây khói, cung đàn bặt tăm
Duyên hồng trăm kỷ vạn năm
Như kén nhả tằm dệt sợi chỉ tơ
Nhẹ nhàng dỗ giấc vào mơ
Giả bộ hững hờ để thử tình anh
Chớ nào phụ bạc cho đành
Để anh thui thủi long lanh lệ trào
Tình sâu thắm đượm thuở nào
Kiếp này tao ngộ dạt dào tim yêu
Dù cho bước lẻ mỗi chiều
Đáy dạ thương nhiều cam phận cút côi
Từng đêm thấp thỏm bồi hồi
Nhớ nhung day dứt đứng ngồi không yên
Giọt mưa tí tách ngoài hiên
Xoải cánh tận miền tới chốn trời xa
Trao anh trọn trái đậm đà
Sắt son chung thuỷ đôi ta vẹn gìn...
Tam Muội
Sùng Em
Thì ra gió thổi rung rinh
Đẩy mây che khuất bóng hình vầng trăng
Ngậm ngùi giả bộ loanh quanh
Để xem có thật chữ tình anh đan….
Hỡi ôi! cắc cớ của nàng
Khiến cho cả trái ngập tràn quặn đau
Âm thầm định bước qua cầu
Ngỡ ngàng trước mặt phủ màu âm u
Chiều nhìn lá rụng sau bờ
Chơi vơi nỗi nhớ, vật vờ xót xa
Ngắm xem hạnh phúc người ta
Mà tim từng chập ngân nga nhịp buồn
Canh khuya thao thức dưới sương
Bâng khuâng da diết, hồi chuông não nùng
Lắng nghe non nỉ côn trùng
Bao nhiêu rỉ rả bao lòng tái tê…
Từ nay thôi nhé mình ơi
Đừng treo tảng nặng lỡ rơi trúng thuyền
Đừng cho canh vắng mái hiên
Có người ngồi đó… sùng em mấy ngày!...
Nguyễn Thành Sáng