nhớ ngoại
Ngoại về thiên cổ đã lâu
Chiều này con vẫn thấy câu ru hời
À ơi ngoại hát bên đời
Cánh cò trắng lượn giữa trời ca dao
Bên thềm cánh võng nghiêng chao
Bàn tay đưa khẽ con vào giấc mơ
Êm đềm năm tháng tuổi thơ
Cánh diều no gió bên bờ sông quê
Con thầm ao ước trở về
Được trong lòng ngoại vỗ về nâng niu
Luỹ tre đầu xóm mỗi chiều
Ngồi nghe ngoại kể những điều dạy răn
Bao năm con vẫn nặng mang
Không ngừng tu tập lời vàng khắc ghi
Ngoại ơi trầu mướt xanh rì
Cau vườn bóng quả ngoại giờ ở đâu.