thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (140)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (140)
THÌ RA
Thì ra đây nghĩ đã sai rồi
Cứ ngỡ rằng ai cũng giống tôi
Khắc khoải tâm tình, bao ý sống
Trải vào trang giấy để phai phôi!
Ngờ đâu lỡ nhịp mối cung đàn
Vọng tưởng con thuyền giữa sóng loang
Chờn chập, đong đưa dòng nước cuốn
Dật dờ, ảm đạm, nhỏ sầu than
Vậy mà hạnh phúc vẫn đong đầy
Lui tới, ra vào thả bóng bay
Giỡn gió, đùa mây vờn nước gợn
Để hồn vương vấn nghẹn cho ai
Thôi về khép lại cửa tâm hồn
Rồi mỗi chiều tà đợi bóng hôm
Tự nhủ với lòng đừng thế nữa
Dòng đời muôn mặt kẻo rơi chân!
Hãy trải niềm thương vào cánh thơ
Con tim nhịp đập tự bao giờ
Cảm rung lai láng tình nhân thế
Tất cả vào đây để thắm mơ
Sáng ơi! Hồn Sáng của ngày xưa
Cứ vụt bay xa giữa bốn mùa
Đem lửa, đem hương vào biển rộng
Hơn là ảo ảnh một chiều mưa!...
Nguyễn Thành Sáng
Ngờ Đâu
Sấm chớp bao trùm rũ bóng đêm
Mây vờn gió hú cảnh buồn thêm
Côn trùng tấu điệu hoài da diết
Rỉ rả cơn mưa dổ giấc mềm
Gượng dậy tứ bề vắng lặng thinh
Lầu hiên sao nhạt ánh lung linh
Vầng trăng đã khuất triền non thẳm
Tức cảnh tịch u, xót phận mình
Tiếng tiêu réo rắt trỗi cung sầu
Dạ khúc lỡ làng nhuốm bể dâu
Sầu cảm nhớ nhung, đau cả trái
Đôi bờ cách biệt vấn vương nhau
Trăn trở canh thâu vọng hướng ngàn
Mỏi mòn trông ngóng mộng tơ đan
Đèn khuya leo lét mờ nhân ảnh
Gối lẻ phòng đơn, lệ bẽ bàng
Một dải hàn sương phủ lối mờ
Ngậm ngùi duyên phận dạ chơ vơ
Tình trong gang tấc hay vời vợi?
Hội ngộ uyên ương mãi đợi chờ
Cứ ngỡ cùng ai tròn mộng điệp
Xây duyên kết ái trải hồn thương
Nào ngờ bến ấy, dăm ba mối
Chỉ buộc trớ trêu luống đoạn trường
Dám trách chi ai lỗi phím chùng
Má đào phận bạc kiếp tình chung
Oái oăm nghịch cảnh, đành cam chịu
Duyên nợ nhất sinh khổ điệp trùng.
May 13, 2018
Tam Muội