chợt qua
Gió đừng nán lại hồn ta đấy !
Để đáy lưu hương được vẹn đầy
Ảo mộng hay là trần thế vậy ?
Ân tình đành đoạn xác thân đây.
Em là ánh nguyệt trời thu thiếu
Hay khói sương tan giữa cảnh chiều
Lọn gió vô tư lay ngọn liễu
Khuya buồn nức nở tiếng đêm kêu
Hồn ta mệt lữ bên thềm đá
Chợt thấy thu sầu thật diết da
Hằng ơi trần thế là vô ngã !
Mọt chút si mê cũng gọi là ...
Ta đi trong cảnh cành thu động
Chẳng biết trăng tàn dưới đáy sông
Giọt nước khua vành lan ngọn sóng
Thu về chưng hững bóng trăng suông....
Bài này đã được xem 514 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|