a--- dặn lòng
DẶN LÒNG
Dặn lòng lòng hãy bỏ buông
Nhưng sao vô cớ nỗi buồn vẫn qua
Sầu chi tàn một kiếp hoa
Xót chi tan hạt sương sa vội vàng
Mùa này cạn, mùa khác sang
Tiếc chi mấy chiếc lá vàng nhẹ bay…
Dặn lòng thanh thản tháng ngày
Chôn sâu, quên hết đắng cay đã từng
Có chi mà phải ngập ngừng
Hoa tàn rồi đến mùa Xuân hoa về
Hạt sương đâu thể mải mê
Sớm mai trở lại cận kề long lanh
Tôi xin một góc yên lành
Khoảng trời phía trước thật xanh...thôi mà