giận...đàn cò trắng
GIẬN... ĐÀN CÒ TRẮNG
Ta lại nhớ...nắng Thu vàng nhạt
Giữa Hạ nồng Ve hát râm ran
Lửa* hoa nay đã vội tàn
Mà sao hương Sữa chẳng lan cuối chiều.
Như là những "cô chiêu" đỏng đảnh
Thu trốn hoài xa lánh chẳng sang
Để ai... Ai nhớ cô nàng
Tìm trong giông bão...mà mang chút sầu.
Sao chẳng thấy? Giọt Ngâu bay nhẹ
Tiếng lá rơi khe khẽ bên đường
Giận...đàn Cò trắng vẫn đương
Nắng đem rải khắp...phố phường, chốn quê.
PH. 28.07.2016.