lặng nhìn cảnh quê
Bình Thuận thu về cứ lả chả mưa rơi ,những vườn Thanh Long cũng tơi bời thiệt hại
Thiếu trước hụt sau , bải hoải bởi nợ nần , khiến bao người xót xa rệu rời tê tái
Thời tiết thế này ai cũng lại phân vân, ăn uống chi tiêu phải cân đo đong đếm
Nhìn cảnh cháo rau mà thắt nghẹn cõi lòng , ngàn vụ mùa tổn hao , vốn dĩ dân mình thường trải nếm
Nước mắt chảy ngược , khi thấy mẹ cha phải khổ cực mưu sinh , nhưng mọi thứ cố vun vén , đã trở thành con số không
Có lẽ : cuộc sống là vậy thế nên luôn mãi tồn tại cảnh cơ bần , khăn khó sung sướng vui vẻ thì cứ mãi rời xa , còn mệt mỏi nhọc nhằn vẫn hoài vây quấn chất chồng
Biết làm sao khi trời cao không thương xót , chẳng cho trái ngọt thì hưởng được gì đây , ngoài cảnh đọa đày
Đành cam vậy , phúc phần chúng ta có thì an dưỡng thong dong , còn ngược lại phải cố gồng mình mà chịu đựng , dù cuộc đời khiến bao lần điêu đứng , lắt lay
Khóe mắt cay , gắng gượng sống qua ngày.
5/8/2018