thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (164)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (164)
(Thơ họa không đề)
Thế mà sao để ngọn lau
Lùa qua kẻ nắng, để rầu gió mây
Hôm nào nghĩa đượm, tình say
Tối qua lại nỡ để cây rụng cành
Lan man em nghĩ loanh quanh
Sợ trăng lóng lánh rụng nhanh xuống cầu
Khiến anh buồn bã lo âu
Canh khuya lặng lẽ ôm sầu nhớ nhung
Tái tê da diết cõi lòng.....
7/6/2018
NTS
Buồn vì Người thả bướm ong
Trong khi trọn dạ tình hồng em trao
Chỉ vì một khắc lao xao
Mà Người nỡ để nghẹn ngào riêng em
Đêm khuya thao thức bên rèm
Đắng cay ray rứt con tim héo mòn
Nhìn trăng lơ lửng đầu non
Tình duyên vướng bận khổ còn nào hơn
Càng yêu lại dễ giận hờn....
7/6/2018
TM
Lòng anh như ánh trăng tròn
Chỉ riêng trao tặng mảnh hồn anh yêu
Nào đâu có dạ liêu xiêu
Bướm ong đùa cợt để "chiều" cho em
Chẳng qua sơ ý gây nên
Thôi thì sắp tới mình ên với "mình"
Một lòng son sắt nghĩa tình
Gom chung cả bóng lẫn hình về thương....
Em ơi! Hãy xóa u buồn......
7/6/2018
NTS