vọng khúc buồn
« NGƯỜI TA ĐÃ BỎ TUI RỒI BẠN ƠI
ĐÂU CÒN GÌ NỮA MÀ MONG MÀ CHỜ »
---- ----
NGƯỜI vội xa lìa có phải không
TA đau xót phận đắng môi hồng
ĐÃ bao năm tháng ôm hoài vọng
BỎ mặc riêng mình mãi ngóng trông
TUI vẫn âm thầm ủ lệ chan
RỒI gom nhung nhớ gửi mây ngàn
BẠN nào thấy được thân sầu khổ
ƠI não tâm này tủi quạnh đan
ĐÂU hỡi ngày xưa buổi họp vầy
CÒN lời nghĩa nợ hứa thề xây
GÌ thương mới để chìm mê đắm
NỮA mảnh hồn côi phải đọa đày
MÀ hỏi thèm chi chuyện đá vàng
MONG cầu ái đượm thắm tình lang
MÀ nghe uất nghẹn lòng tê tái
CHỜ mỗi tiếng yêu ở miệng chàng.
11/8/2018