thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (179)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (179)
(Thơ họa tâm sự không đề tựa)
Vừa thơ, vừa nhớ người yêu
Ra vô mấy lượt ...thầm kêu mình à!.
NTS
Tâm thân hơi mệt tối qua
Biết mình thấp thỏm vô ra ngóng chờ
Thương mình cô lẻ bơ vơ
Nhưng vì mệt lả lờ đờ ngủ say
TM
Làm việc điều độ vừa tay
Thong dung tiến bộ mới hay em à...
Nhớ em lặng lẽ vô ra
Mặc dầu không gặp nhưng mà vẫn vui.
NTS
Anh kỳ! chẳng gặp mà vui
Còn em không thấy ngậm ngùi bơ vơ
Giờ trưa vội vã vào chờ
Trước sau quạnh vắng tứ bờ đìu hiu
-
Lòng buồn như cọng bún thiu
Nhìn ra đầu ngõ gió hiu hiu rầu
Lá vàng rơi rụng về đâu
Cho ta nhắn gửi vài câu cùng chàng
-
Ở đây cơm đẫm lệ chan
Sợi sầu giọt tủi ngập tràn hồn ta
Ngẫm đời lại thấy xót xa
Yêu lắm thế mà chẳng được chung đôi
-
Chiều nhìn mây xám dần trôi
Tà dương sắp lặn cuối đồi phía Tây
Duyên tình vạn kỷ là đây
Thôi đành gạt lệ nuốt cay vào lòng
-
Đêm tàn trống trải mênh mông
Chồng thời có đó nhưng không thể gần
Ngàn khắc khoải, nghẹn ngào dâng
Trưa Chiều Sớm Tối bâng khuâng má đào.
TM
Nhớ em sớm tối ra vào
Nhằm khi không gặp cũng sầu, cũng trông
Nhưng "vui" bởi lẽ trong lòng
Hiểu em bên ấy...đang "trồng cây thơ"
Giúp cho xanh phủ mé bờ
Thắm tươi diệu mát, trải mơ cho đời
Dẫu rằng khoảnh khắc chơi vơi
Nhưng mừng cho vợ mở thời thênh thang…
Tình ta uống ánh trăng vàng
Hít làn hương tỏa ngập tràn mê say
Du dương êm ả tháng ngày
Mặc dầu cách trở vẫn đầy nhớ thương…
Chiều chiều hướng vọng ngàn phương
Có nghe, có cảm nỗi buồn trong tim
Éo le nghịch cảnh tơ duyên
Bờ sông hai bến, con thuyền nơi đâu?
Bâng khuâng da diết nghẹn ngào
Duyên nồng tha thiết lại đau nỗi chờ
Thì thôi em hỡi! Em à!
Những ngày lộng gió đậm đà cung mơ...
NTS