phi đội thần phong
Mang một tình yêu với bóng đêm
Sao băng rơi rụng rớt ngang thềm
Tiếng sấm vọng về bến dĩ vãng
Rượu này tiễn biệt vui quan san
Non nước đang chờ than khóc chi ?
Cho lòng sầu héo lệ ướt mi
Không gian ngóng đợi khơi niềm nhớ
Ôm cả vùng trời dệt mộng mơ
Thần Phong bão nổi mờ nhật nguyệt
Phi đoàn quyết tử chí Kinh Kha
Nhất trí thân này không sống mãi
Ơn vua lộc nước báo thù nhà !
Đã biết ra đi không trở lại
Hiến cho Nhật sử viết hùng ca
Đời đời Thiên Hoàng còn ghi nhớ
Cảm tử quân này mộng quốc gia !
Chiến hạm Mỹ quân thường khiếp vía
Bom rền đạn nổ biển bao la
Một chết hai chết ba cùng chết
Lao đầu nhắm hướng tự phương xa
Khói đen lửa đỏ ôi niềm hận
Giang san chinh chiến nợ sơn hà !
Tiết khí anh linh còn lưu lại
Nghìn năm lịch sử dễ phôi pha ?
QHNC