thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (202)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (202)
Mênh Mang
Sao bỗng chiều nay dạ thấy buồn
Phải chăng trời nhạt, tụ nhiều sương
Hay bầu đứng gió, mây lờ lững
U ám trùm lên khắp nẻo đường?
Lặng bước âm thầm giữa vắng tanh
Nhìn cây khô lá vắt ngang cành
Cận kề lác đác vàng co rúm
Chỉ đợi giông cuồng lả tả nhanh
Bên kia đám cỏ mọc um tùm
Rỉ rả từng hồi khúc nỉ non
Như thể oán hờn hay nức nở
Vì sao vội vã rải hoàng hôn?
Lấp lóa xa xa mấy ngọn đèn
Bởi giờ cũng sắp thả màn đêm
Hoặc mù mịt quá nên đành phải
Thắp sẵn ánh hồng để được yên
Vài cánh thênh thang lấm tấm trời
Mới vừa kiếm sống vượt trùng khơi
Giờ quay trở lại nơi yêu dấu
Sưởi ấm tình thương một kiếp đời…
Cảnh vật phơi bày trước mặt ta
Nghìn năm vẫn vậy! Vậy thôi mà!
Đổi thay khoảnh khắc, vòng luân chuyển
Sớm nở, tối tàn…Mãi chậm qua
Ta ngồi nhẹ xuống cận bờ sông
Dõi mắt nhìn xem sóng vỗ bồng
Chợt thấy chập chờn xa lấp ló
Thuyền vào cõi khuất dưới mênh mông…
26/6/2018
Nguyễn Thành Sáng
Đêm Chơi Vơi
Gió lùa đưa nhẹ nỗi miên man
U uẩn canh khuya nhạt sắc vàng
Cô tịch khối sầu dâng chất ngất
Vạc sành vọng lại xoáy không gian
Vật vờ vất vưởng quặn buồng tim
Khắc khoải tơ vương xót nỗi niềm
Réo rắt cung đàn thêm nức nở
Mịt mù loang lổ quyện màn đêm
Chơi vơi bên giọt rượu cay nồng
Chỉ rối buông dòng đem xuống hong
Tay gối mộng đan chìm ảo ảnh
Thuyền tình trôi nổi mãi long đong
Sương khói nhạt màu khơi bảng lảng
Tơ tình trắc trở khối sầu bi
Đêm thương ngày nhớ hoài trăn trở
Lạc bước duyên đời nghẹn ướt mi
Sao bỗng đêm nay ngập vấn vương
Chập chờn ẩn hiện bóng hồn thương
Cơn yêu đau đáu như giày xé
Quạnh quẽ bơ vơ trải bước đường
Thẫn thờ quay quắt dáng u hoài
Lại đứng ven sông trông ngóng ai
Trầm mặc suy tư nhìn sóng nước
Thân gầy thất thểu dưới mưa bay..
Sao mai lấp lánh toả hiên lầu
Trĩu nặng tấc lòng dạ để đâu
Quyện cánh hồn bay về cõi ấy
Cùng người yêu dấu! khoả khuây sầu.
June 26, 2018
Tam Muội