Poem logo
Poem logo

thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (207)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (207)

Có Nghe Tiếng Hú…

Sao bỗng chiều nay thấy lạnh lùng
Nỗi lòng trống vắng tợ như không
Mới vừa tràn ngập bầu tâm sự
Giờ chỉ chơi vơi giữa bập bồng!

Có phải cạn dần những ý thơ
Khi trăng tàn lụn rụng sau bờ
Khung đen lấp ló từ thăm thẳm
Trải ánh dương hồng, tỉnh giấc mơ

Ta buồn, ta nhớ với ta thương
Bóng dáng hồn ai dưới quạnh trường
Khắc khoải, võ vàng ôm giá lạnh
Nghẹn ngào, héo hắt gửi canh sương

Để rồi ngày tháng vấn vương sâu
Chắng gặp đôi hôm dạ luống sầu
Thơ thẩn, vật vờ trên nẻo bước
Lang thang, trĩu gót, biết về đâu?

Giờ đây lặng lẽ ngắm mờ bay
Lưu luyến trong tim vẫn đủ đầy
Hay đã vơi nhiều theo gió thổi
Từ từ bốc cạn thả trời mây?

Phù vân! Tất cả chỉ phù vân
Một thoáng xa xăm kéo lại gần
Lại tiếp trôi vào nơi diệu vợi
Nhạt nhòa chầm chậm rã loang tan

Có phải vậy không? Hỡi! Hỡi tình
Sao người chẳng nói, cứ làm thinh
Có nghe da diết từ sâu thẳm
Tiếng hú thê lương… Gọi kiếm mình!

30/6/2018
Nguyễn Thành Sáng


Có Nghe Tiếng Than

Vì lỗi ước nguyền chỉ đứt hai
Hồn linh hạ giới vọng tầm ai
Hương yêu vạn kỷ từ muôn thuở
Mộng nối lương duyên nghĩa trúc mai

Cuộc đời ảm đạm phả hàn sương
Thân gái bơ vơ suốt dặm đường
Mòn mỏi ngóng trông rầu thắt thẻo
Vẫn hoài âm tín biệt hồn thương

Một đêm trăng sáng gió hây hây
Phấn khởi trong lòng tim lắc lay
Linh cảm dâng tràn lâng cõi dạ
Khẽ khàng thả mộng quyện vầng mây

Lóng lánh ánh hào trắng tuyết rơi
Dư âm da diết luống chơi vơi
Dòng thơ rời rạc tình vương vấn
Réo rắt âm vang tận cuối trời

Anh cũng võ vò tim nhói đau
Vật vờ vất vưởng mỗi canh thâu
Nhớ thương dằng dặc tràn tâm khảm
Bịn rịn hồn yêu thổn thức sầu

Rồi ngày hội ngộ đoá thuyền quyên
Xướng hoạ văn thơ giải muộn phiền
Tuế nguyệt vần xoay tình quyến luyến
Phút giây gặp gỡ mãi hàn huyên

Ân tình sâu đậm trổ ngàn hoa
Ủ mộng ươm mơ điệu sáo hoà
Thánh thót cung đàn khơi phím nhạc
Dạt dào xúc cảm trỗi ngân nga

Bỗng trời u ám nổi cuồng phong
Sét đánh ngang tai thắt cõi lòng
Lãng Tử huyết lòng luôn khuấy động
Muốn dang cánh rộng trải tầng không

Ôi xót thương thay phận má đào
Xanh xao vóc ngọc kiếp lao đao
Đêm tàn canh cánh hoài day dứt
Khắc khoải con tim tủi nghẹn ngào.

June 30, 2018
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm