Poem logo
Poem logo

cùng vui đối đáp 3

Đêm quạnh quẽ tình trong giá lạnh
Bóng nguyệt mờ óng ánh làn sương
Nhạn ơi sao mãi lạc đường
Nỗi niềm khép kín yêu thương ngậm ngùi .

Ngàn xúc cảm đẩy lui quạnh vắng
Riêng mình em lẳng lặng đợi chờ
Mong hoài đượm thắm tình thơ
Vén vun hạnh phúc từng giờ dịu êm.

Rồi mỗi tối bên thềm anh đợi
Mắt dõi nhìn vời vợi xa xăm
Lâu rồi em hổng ghé thăm
Hình như anh đã âm thầm nhớ nhung .

Em chỉ ước trùng phùng duyên nợ
Thỏa bao ngày nhung nhớ đợi trông
Thương yêu bện chặt thắm nồng
Đôi mình hạnh phúc mênh mông đất trời.

Dòng suối mát như lời em tỏ
Ngây ngất lòng bên đóa hoa trinh
Nguyện thề duyên thắm men tình
Trọn lòng vẹn giữ đôi mình khắc ghi .

Bao mộng ước xuân thì bỏ lại
Bởi thương ai mê mải bóng hình
Cho dù lỡ giấc mơ xinh
Lòng cam ấp ủ nghĩa tình chàng.

Lời em nói ngọt ngào sâu lắng
Anh ra vào lẳng lặng niềm riêng
Tình mình ngộ cảnh truân chuyên
Xót xa chi bấy , thuyền quyên - anh hào.

Nghe anh nói xuyến xao cõi dạ
Nguyện kiếp này vất vả chẳng phai
Tình em quyện chặt năm dài
Bên chàng thi sĩ tương lai ngọt ngào.

Ta quấn quít trăng sao hờn thẹn
Người xỏa mờ bến hẹn tình nhân
Ngạt ngào hương tóc lâng lâng
Hồn anh phiêu lãng chín tầng yêu thương.

Nguyện suốt kiếp chung đường anh nhé
Đừng để em đơn lẻ giữa đời
Canh trường quạnh vắng chơi vơi
Đau lòng xót dạ chàng thời hiểu cho.

Em lo lắng chuyến đò khuất núi
Anh đăng trình rong ruổi đường mây
Đơn phòng khuê vắng sầu vây
Theo trăng dõi bóng đó đây dặm trường .

Em sẽ giữ Yêu thương gói gọn
Suốt cuộc đời dành trọn riêng anh
Mong sao nghĩa nợ tròn vành
Yên bình hạnh phúc tình xanh thắm màu.

Đời ban phước bên nhau mãi mãi
Cho đến ngày bạc mái đầu xanh
Duyên em nồng thắm bên anh
Như cau vàng quyện trầu xanh một đời .

Ta ấp ủ quyện khơi tình ái
Thiếp cùng chàng dệt trải hương yêu
Bên nhau chia sẻ mọi điều
Ân nồng nghĩa thắm chắt chiu trọn đời.

Mình sẽ có góc trời hạnh phúc
Nắng mưa hòa điệp khúc yêu thương
Mây theo gió lướt dặm trường
Anh dìu em đến thiên đường ấm êm .

Ngày hạnh phúc môi mềm bện chặt
Thỏa tâm hồn chiu chắt bấy lâu
Đôi ta sánh bước chung cầu
Bến bờ an hưởng nghĩa sâu ái nồng.

Trăng soi bóng đêm đông lộng gió
Anh nâng bàn tay nhỏ tưng tiu
Hứa rằng anh sẽ hoài yêu
Từ bình minh đến buổi chiều hoàng hôn .

Cứ hớn hở tâm hồn thơ mộng
Vén vun hoài khát vọng duyên mơ
Bao năm ngược lối em chờ
Nay người trở lại bến bờ yêu thương.

Từ sâu kín anh vương tâm thức
Ngọn lửa hờn cháy rực lòng đau
Bao lần chợt thấy nao nao
Bởi người khách lạ nhìn vào mắt em.

Anh như thế tim em đau lắm
Biết bao lần ướt đẫm mi cay
Trần gian cám cảnh đọa đày
Giờ thêm chàng nữa xướt trầy hồn tâm.

Anh thấy em âm thầm da diếc
Cứ mãi hoài thương tiếc tình xưa
Đường trần anh giữa nắng mưa
Ru tình chết lặng mấy mùa thu qua .

Em chỉ muốn đậm đà xưa cũ
Suốt cuộc đời ấp ủ men say
Vén vun nghĩa thắm tràn đầy
Đừng làm phai nhạt đắng cay nhé chàng.

Vui đâu cảnh đồng sàn dị mộng
Nằm bên anh cứ ngóng tình ai
Tháng ngày héo úa nhạt phai
Nhớ nhung nơi ấy canh dài sầu vương.

Nghe anh nói má hường sầu tủi
Bao tháng năm lủi thủi đợi chờ
Nay chàng bỏ mặc hoài lơ
Khiến tim rét buốt thẫn thờ năm canh.

Ta mất nhau khôn đành thương tiếc
Bởi chỉ vì da diếc tình xưa
Anh đây như hóa kẻ thừa
Âu sầu cô quạnh sớm trưa chờ người .

Em chỉ ước bên đời anh mãi
Thắp hương tình dệt trải niềm yêu
Sớm hôm chia sớt bao điều
Vui buồn cuộc sống khỏi hiu hắt sầu.

Em có hỏi vì đâu nên nỗi
Đã bao lần hờn dỗi hay không
Bởi em cứ mãi ngóng trông
Lòng không giữ trọn tình nồng trao anh .

Dạ đã hứa tình xanh giữ vẹn
Tháng năm trôi vun vén cho tròn
Một lòng trọn nghĩa sắt son
Sao anh lại nghĩ em còn ngóng ai.

Bởi anh thấy mắt ai lệ nhỏ
Cứ âm thầm vò võ thâu canh
Nếu mà trọn mối tình xanh
Thì em rơi lệ để dành cho ai .

Anh có biết canh dài mòn mỏi
Ngóng chàng xa ngược lối quạnh hiu
Mắt mi ướt đẫm đã nhiều
Khiến lòng em phải liêu xiêu rệu rời.

Anh đã nói những lời trách móc
Cũng chỉ vì em khóc anh đau
Bóng chiều đã khuất ngàn dâu
Thôi thì tính chuyện cau trầu nợ duyên .

Em cũng ước bến thuyền neo đỗ
Tình thắm nồng ái nợ tròn mong
Đôi ta nên nghĩa vợ chồng
Suốt đời hạnh phúc hết trông ngóng nè.

Mới thoáng chốc thu về thay lá
Tuổi xuân thì hối hả trôi qua
Em đừng hoài ngóng tình xa
Để rồi ta lại ru ta ngậm ngùi .

Ta sánh bước đẩy lùi cô lẻ
Hết tháng ngày quạnh quẽ ngóng trông
Duyên tơ nguyệt lão se lồng
Kết tình hai đứa thắm nồng thiên thu.
29/8/2018

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm