chiều tàn
Ông lão
Ra trước hiên nhà
Pha một ấm trà
Ướp mùi hoa năm cũ
Uống một mình
Lặng thinh
Còn ai nữa mà chờ
Cũng chẳng sợ đêm về mất ngủ.
Chiếc ấm
Màu gan gà
Là bằng hữu cố tri
Còn sót lại
Chén tống, chén chuyên
Bộ kỹ, đồ lề
Rơi rụng lâu rồi...
Cũng đâu cần gì nữa
Một ấm ba chung
Một mình cũng đủ
Rót đầy chung đầu
Cho ngày qua đã mất
Nghi ngút khói bay
Ngậm ngùi hương cũ
Rót chung thứ hai
Mừng ta hôm nay
Vẫn còn đây
Chiều chiều ra cửa
nhìn chim bay về núi
Rót chung cuối
Hương khói mờ bay
Gởi vào tương lai
Cho ngày mai
Không còn ai
Không còn ai nữa…!
PQT