Poem logo
Poem logo

thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội (238)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (238)

Lỡ Phận Tơ Tình

Mây giăng ảm đạm kéo chân trời
Che khuất trăng vàng ảo ảnh khơi
Tức cảnh ưu tư sầu tấc dạ
Nỗi niềm phảng phất cảm chơi vơi

Trống vắng tâm hồn họa bức tranh
Song song hồ điệp lượn loanh quanh
Lá vàng trải thảm khoe hương sắc
Gió thoảng đào hoa nhẹ lắc cành

Thấp thoáng đồi thông xanh bát ngát
Mây hồng tha thướt ánh trăng thanh
Thuyền nan khàng khẽ xuôi dòng nước
Và cặp nhân tình em với anh…

Ngắm bức tượng hình vừa vẽ xong
Nỗi buồn len lén quạnh mênh mông
Bắc nam vạn cổ tình ngăn cách
Ngàn dặm sơn khê hoài ngóng trông

Luyến thương da diết bóng hình ai
Tĩnh mịch cô liêu chuỗi ngắn dài
Dụng tửu ngân nga thời khỏa lấp
Mà hình bóng ấy chẳng hề phai

Lê thê thổn thức chỉ riêng mình
Khắc khoải bốn bề vắng lặng thinh
Văng vẳng nốt trầm nghe não nuột
Hạ dòng thơ vụn dưới lung linh

Nén tiếng thở dài giấu khổ đau
Hương yêu dằn vặt sắt se sầu
Tâm tư bấn loạn, tình nhi nữ
Muốn xé quả hồng liệng biển sâu

Là tự đa tình chuốc lụy vương
Suy tư thao thức suốt canh trường
Muốn quên khoảnh khắc càng nhung nhớ
Lạc mộng uyên ương nhạt má hường

Nguyệt Lão bày chi lắm phũ phàng
Muộn sầu trọn kiếp ải trần gian
Dở dang hà cớ gieo tương hội
Âu nát tâm can bởi lỡ làng

Huyền diệu tiền duyên có lẽ nào
Là tình vạn kỷ đó hay sao
Hữu duyên vô phận, cao xanh hỡi!
Rã mảnh hồn côi tủi nghẹn ngào

Hiện kiếp gian truân chữ nợ duyên
Đành cam phận bạc há ưu phiền
Vấn vương lụy ái tình chưa dứt
Vãn mộng lai sinh, thoả phỉ nguyền.


July 11, 2018
Tam Muội

Bến Cũ Nối Câu Nguyền
(Họa giữ y từ cuối)

Chiều nay thơ thẩn dưới khung trời
Tắm ánh rụng tàn, ngắm ảnh khơi
Thương tưởng ngập tràn trong tấc dạ
Để rồi da diết, nỗi chơi vơi!

Tình yêu! Ôi đẹp! tợ như tranh
Tiềm ẩn dạt dào loang tỏa quanh
Bay bướm, thanh tao hình, nét, sắc
Lủng la lủng lẳng trái đơm cành

Có dãy cánh đồng xanh bát ngát
Dưới làn gió thoảng rải âm thanh
Có dòng nhấp nhố gờn con nước…
Thắm đượm phơi bày trước mặt anh…

Phận số ngỡ rằng như đã xong
Mộng vàng ôm ấp trải mênh mông
Dẫu cho diệu vợi bờ ngăn cách
Khắc đậm quả hồng, dõi ánh trông

Dè đâu cứ mãi vọng về ai
Lặng lẽ thời gian lưu luyến dài
Thấp thỏm, đợi chờ sao khỏa lấp
Đậm đà, tha thiết…thể nào phai

Sớm hôm thui thủi chỉ riêng mình
Trong nói thật nhiều, ngoài lặng thinh
Ảm đạm khung trời treo não nuột
Xót xa, khắc khoải mảnh hồn linh!

Bên kia em cũng tái tê đau
Bóng chiếc đìu hiu, quạnh quẽ sầu
Lởn vởn, miên man vờn bóng nữ
Héo hon, vàng võ quấn niềm sâu

Ngày tháng u hoài quyện vấn vương
Trở trăn, thao thức rũ canh trường
Lan man nghĩ ngợi, thêm buồn nhớ
Mặc phấn, mặc son, lạnh má hường

Thổn thức tâm tư nghẹn phũ phàng
Chiều tà phủ tím cả không gian
Mịt mù thăm thẳm trùm cơ hội
Chỉ tiếng chuông ngân khúc lỡ làng…

Tao ngộ, hữu duyên buổi tối nào
Dưới vàng lóng lánh vạn vì sao
Câu thề, tiếng hẹn, dấu yêu hỡi!
Tất cả…tặng nhau chén ngọt ngào

Nay trần cách trở rẽ chia duyên
Canh cánh lòng ta nỗi muộn phiền
Hãy nén mình ơi! Chờ nghiệp dứt
Lai sinh bến cũ nối câu nguyền…


16/7/2018
Nguyễn Thành Sáng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm