ngõ thu
Nghe tiếng thở thu vàng đang nuối tiếc
Gió xao cành ray rứt ngõ đêm mê
Bao nhớ thương lắng đọng ánh trăng thề
Nhìn con tuổi ủ ê đan màu tóc
Tay vừa chạm ngưỡng trời thu ẩm mốc
Ngói loan màu cỏ mọc đá rong rêu
Mắt thấm sâu hơi mặn chát khoang chiều
Mây trỡ gió... cảnh phiêu hồn mấy quảng
Chiều ngã ngớn cùng sương rơi nghễnh ngãng
Bốn mươi thu treo ráng mộng hòang hôn
Cả quảng đường trăn trỡ lắm vui buồn
Âu đã đủ một khuôn đầy kỷ niệm
Bốn mươi trổ làn trăng thanh kiều diễm
Bốn mươi lần mắt kiếm giọt trầm ưu
Giấc Nam Kha hong cháy bể oan cừu
Khay ước vọng tròn cao cùng năm tháng
Hồn đã ngấm đủ ngọt bùì cay đắng
Sợi dây tình mỏng mảnh ... thật mông lung
Mùa thu ơi ... đêm trầm lắng ngại ngùng
Môi cười vỡ một vùng trời gió thổi
Thu muốt gửi ngõ thời gian giọt cuối
Để hoài mong cái buổi khát khao lòng
Trăng vẫn hương hơi thở ấm say nồng
Ngực vẫn cứ mênh mông ngàn khát vọng ....
Và ta biết thu đầy như ngọn sóng
Để hao mòn ...manh mỏng ... đá phong rêu
Giấc mùa thu vẫn còn đủ yêu kiều
Cho trăng lại sáng nhiều lên màu sắc....
Bài này đã được xem 670 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|