ngậm bùn mãi thôi
NGẬM BÙN MÃI THÔI
Muôn đời cuốc rẫy phận nhà quê
Chẳng nghĩ phồn hoa đậu tứ bề
Mộng đã tan vào trong buổi tế
Duyên còn lủi đến quãng trời phê
Làm bao mệt mỏi tìm anh Lễ
Khiến những sầu tư đuổi sạp Nghề
Sỹ diện không cần thôi chớ kể
Thân còm vẫn phải lặng thầm ê.
Lê Ngọc Dũng