miệng thiên hạ
MIỆNG THIÊN HẠ
Tâm hồn quạnh quẽ bởi dầu bôi
Chán cảnh sầu tư giữa vạt bồi
Những bận đau lòng kêu sóng nổi
Bao lần xót dạ để thuyền trôi
Làng bên vẫn chửi ...người đâm nhánh
Kẻ dưới còn la ...não mọc chồi
Nhặng cứ bu hoài nên tủi mãi
Nhưng giờ cứng mặt tiễn đời trôi.
Lê Ngọc Dũng